Cadn.com.vn hoa ng văn sa u su ng

(Cadn.com.vn) - ĐÀ NẴNG- Sau khi Báo Công an TP Đà Nẵng đăng bài viết: “Bến cóc” ngay góc bến thuyền, phản ánh thực trạng “xe dù” vô tư lập “bến cóc” tại khu vực cảng cá và âu thuyền Thọ Quang đón trả khách trái quy định, ngày 8-3, Sở GTVT thành phố cho biết đã chỉ đạo Thanh tra Sở GTVT phối hợp với lực lượng CSTT, CSGT và CAQ Sơn Trà tổ chức TTKS, xử lý vi phạm. T

heo đó, từ ngày 20-2 đến nay, các lực lượng đã xử lý 36 trường hợp vi phạm, trong đó, Đội CSTT Cơ động (Phòng CSTT) và Đội CSGT, CSTT (CAQ Sơn Trà) lập biên bản xử lý hành vi đậu đỗ, đón trả khách 33 vụ; Thanh tra Sở GTVT kiểm tra ngoài giờ và xử lý 3 vụ, trong đó xử lý ô-tô BKS 76B-00753 vận chuyển khách trái quy định tại cảng cá, xử phạt hơn 6,6 triệu đồng. Ông Lê Văn Trung, Giám đốc Sở GTVT, cho hay: Sau đợt ra quân xử lý, tình trạng ô-tô đón trả khách tại cảng cá và âu thuyền Thọ Quang đã giảm hẳn. Thời gian tới, Sở GTVT TP yêu cầu Thanh tra Sở tiếp tục phối hợp với các lực lượng kiểm tra, xử lý triệt để tình trạng kinh doanh vận tải, lập “bến cóc”, “xe dù” sai quy định, gây bức xúc cho dư luận.

Công Hạnh

(Cadn.com.vn) - Được tin tàu cứu nạn SAR 412 của Trung tâm tìm kiếm cứu nạn hàng hải khu vực 2 tại Đà Nẵng (Trung tâm 2) đang trên đường đưa 2 thuyền viên tàu cá bị đau đột xuất trên biển sắp về đến Đà Nẵng, ngay từ đầu giờ chiều ngày 21-3, trên cầu cảng của Trung tâm 2 đã đông kín người chờ đón tàu về. Ngoài lực lượng của Trung tâm 2 còn có 2 xe cứu thương của Trung tâm cấp cứu Y tế 115 Đà Nẵng cùng các y, bác sĩ và nhiều phóng viên báo chí.

Cadn.com.vn hoa ng văn sa u su ng
Tàu cứu nạn SAR 412 đang chuẩn bị cập bờ.

Đứng lẫn trong dòng người đông đúc, chị Đặng Thị Mỹ Lệ (trú xã Tam Giang, H. Núi Thành, Quảng Nam), là vợ của thuyền viên Huỳnh Văn Ánh (1978, một trong 2 ngư dân bị đau được đưa về trong chuyến này) không ngừng dõi ánh mắt ra phía biển xa chờ đợi. Chị cho biết, từ chiều 20-3, được chủ tàu báo tin là chồng chị bị đau đột xuất trong lúc đang khai thác hải sản trên biển, không biết tiến triển bệnh tình ra sao, chị Lệ lòng như có lửa đốt, vội gửi 2 đứa con cho nội ngoại rồi cùng một người cháu tức tốc bắt xe ra Đà Nẵng để chờ tin chồng. Khoảng 14 giờ 20 cùng ngày, khi con tàu cứu nạn SAR 412 xuất hiện, mang theo 2 bệnh nhân tiến vào gần bờ, chị Lệ vội kéo tay người cháu ra tận cầu tàu để tận mắt xem tình trạng sức khỏe của chồng và sau khi người chồng được đưa lên xe cấp cứu để chuyển đến bệnh viện, chị cũng hối hả lên theo để tiện chăm sóc.

Theo thông tin từ Trung tâm 2, hồi 8 giờ 56 ngày 20-3, nhận được thông tin: Tàu cá số hiệu QNa 91800 TS do ông Huỳnh Tấn Dũng (trú xã Tam Quang, H. Núi Thành, tỉnh Quảng Nam) làm chủ tàu kiêm thuyền trưởng, trên tàu có thuyền viên tên Lê Thanh Chín (50 tuổi) bị đau dữ dội vùng hố chậu phải, sốt cao, không ăn uống, không đi vệ sinh được. Vị trí của tàu lúc này đang ở phía Đông Nam quần đảo Hoàng Sa, cách Đà Nẵng khoảng 310 hải lý. Cùng lúc đó, một thông tin khác về thuyền viên tàu cá bị đau trên biển cũng được chuyển về Trung tâm 2, đó là tàu cá số hiệu QNa 90839 TS do ông Nguyễn Văn Bé (trú xã Tam Giang, H. Núi Thành, tỉnh Quảng Nam) làm chủ tàu kiêm thuyền trưởng, trên tàu có thuyền viên Huỳnh Văn Ánh (1978, trú xã Tam Giang) bị đau bụng dữ dội và sốt cao, đi tiểu ra máu. Lúc này, vị trí tàu cá QNa 90839 TS đang ở gần đảo Bom Bay (quần đảo Hoàng Sa) cách Đà Nẵng trên 300 hải lý. Thuyền trưởng của 2 tàu yêu cầu cứu nạn khẩn cấp.

Cadn.com.vn hoa ng văn sa u su ng
Xe của Trung tâm cấp cứu đậu sẵn trên cầu cảng để chuyển bệnh nhân.

Ngay sau khi nhận được thông tin, Trung tâm 2 lập tức điện báo Trung tâm phối hợp tìm kiếm cứu nạn hàng hải Việt Nam (VietNam MRCC) xin lệnh đi cứu nạn, đồng thời phối hợp với Trung tâm cấp cứu y tế 115 - Đà Nẵng để tư vấn y tế cho các bệnh nhân. Theo chẩn đoán của bác sĩ thì bệnh nhân Lê Thanh Chín có khả năng bị viêm phúc mạc do viêm ruột thừa hoặc thủng dạ dày. Bệnh nhân Huỳnh Văn Ánh bị sỏi tiết niệu, nhiễm trùng đường tiết niệu. Trước tình huống nguy hiểm đến tính mạng của ngư dân, với phương châm tính mạng con người là trên hết, Tổng giám đốc VietNam MRCC Nguyễn Anh Vũ cho biết: Hiện nay, trên vùng biển vịnh Bắc Bộ, tàu cứu nạn của VietNam MRCC đang tích cực tìm kiếm 3 ngư dân còn mất tích trong vụ chìm tàu HP 90258. Như vậy, từ đầu năm 2017 đến nay, VietNam MRCC đã cứu, hỗ trợ 193 người gặp nạn trên biển góp phần quan trọng giữ gìn sự bình yên của biển cả, sát cánh cùng ngư dân tham gia bảo vệ chủ quyền biển đảo, bảo vệ chủ quyền quốc gia trên các vùng biển Việt Nam.

(Cadn.com.vn) - Văn hóa ẩm thực là nét văn hóa tự nhiên hình thành trong cuộc sống. Nói một cách nôm na, đó là nói về chuyện ăn, chuyện uống dưới góc độ văn hóa. Đối với người Việt Nam, ẩm thực không chỉ là nét văn hóa về vật chất mà còn là văn hóa về tinh thần. Qua ẩm thực người ta có thể hiểu được nét văn hóa thể hiện phẩm giá con người, trình độ văn hóa của dân tộc với những đạo lý, phép tắc, phong tục trong cách ăn uống... Xin có đôi điều gọi là tản mạn về chuyện ăn, chuyện uống trong thời mở cửa hội nhập và công nghiệp hóa.

Hiện nay, tuy ở đây đó, cuộc sống của một bộ phận dân cư còn khó khăn, thiếu thốn nhưng phải nói rằng, cái thời "cơm cao gạo kém", "độn sắn ghế khoai" đã đi vào dĩ vãng, mặt bằng chung đời sống của xã hội từ Nam chí Bắc đều đã được cải thiện đáng kể. Người ta đã có thể bàn về chuyện ăn ngon mặc đẹp chứ không phải "ăn no mặc ấm" như những năm 70, 80 của thế kỷ trước nữa. Ngày thường cũng có thể có điều kiện thưởng thức của ngon vật lạ, thậm chí là "sơn hào hải vị" chứ không phải đợi đến ngày lễ, ngày Tết.

Rượu bia thì vô cùng phong phú về chủng loại, thu nhập cỡ nào cũng có loại rượu, bia phù hợp với túi tiền… Đời sống vật chất đi lên là vậy nhưng cũng kéo theo đó nhiều hiểm họa khó lường, liên quan đến chủ đề mang tên ẩm thực. Chưa bao giờ mà con đường "nhập khẩu" bị đe dọa đến mức mà có đại biểu Quốc hội đã thốt lên tại diễn đàn Quốc hội vừa rồi "'Con đường từ dạ dày đến nghĩa địa chưa bao giờ ngắn thế!". Trong bối cảnh như vậy, nếp ăn uống từ xưa, mang "tính truyền thống" của người Việt một mặt vẫn giữ được nét văn hóa, cái hồn cốt về ẩm thực ông cha để lại, mặt khác cũng phải có sự điều chỉnh để dần thích nghi với thực tế để tồn tại và phát triển, nhất là khi nó liên quan đến yếu tố sức khỏe, giống nòi.

Với tình trạng các loại bệnh tật "bủa vây" không chừa một đối tượng nào như hiện nay, từ tiểu đường đến huyết áp, mỡ máu cao đến viêm gan, gút... khá phổ biến thì khi ngồi vào bàn ăn, yếu tố văn hóa được "cải biên" đang dần trở nên cần thiết. Chuyện mời mọc, chăm sóc nhau của các thực khách trên bàn tiệc, hoặc gần gũi hơn là trên mâm cơm gia đình là rất phổ biến. Vì tình cảm, vì lịch sự và cả sự chân tình mà người ta có thể gắp bỏ cho nhau những miếng ngon. Mà thường là có tôn trọng, quý nhau người ta mới hay làm vậy. Nhưng bây giờ, điều đó đôi khi lại làm cho người được "chăm sóc" cảm thấy không dễ chịu cho lắm, đơn giản chỉ vì họ phải kiêng một số loại thức ăn nào đó do sức khỏe, ví dụ như bị tiểu đường thì kiếng mỡ, kiêng ngọt, bị huyết áp thì hạn chế ăn thịt đỏ,da gà, bị gút thì tránh tôm, cua...

Nhưng vì sự nhiệt tình, mến khách mà họ cứ được gắp "tặng". Từ chối cũng khó mà bỏ lại cũng không hay. Đó là chưa kể việc mời uống rượu bia, loại thức uống không phù hợp với những người có bệnh về tim mạch gan, tiểu đường hoặc đơn giản do "tửu lượng" không có hay chỉ là để bảo vệ sức khỏe, nên người ta cũng hạn chế. Vậy mà có những người nhiệt tình mời cho bằng được, thậm chí là nài ép người cùng bàn uống với mình cho cạn, cho say. Đã có người nói việc mời bia rượu như vậy là một thứ "văn hóa xấu xí", thiếu tính nhân văn vì làm hại đến sức khỏe của người được mời, đó là chưa nói là liên quan đến tính mạng nếu bị ép uống hay sa đà mà không làm chủ được bản thân khi ra đường gặp tai nạn thương tật, tử vong...

Thông thường khi ăn uống, người Việt thường có thói quen chấm chung một chén nước chấm, dùng đũa của mình gắp thức ăn cho người khác để tỏ sự hiếu khách. Trên bàn nhậu, nhiều người còn đưa ly cho người khác nhấp môi một ngụm để tỏ tình chiến hữu hoặc dùng chung ly uống rượu. Thói quen ăn uống này tưởng như thân tình nhưng nó là con đường để các loại vi khuẩn, vi trùng xâm nhập vào cơ thể nhanh nhất. Có người, do thiếu hiểu biết hoặc coi thường mà dùng đũa đang ăn của mình gắp thức ăn cho mọi người một cách vô tư, không trở đầu hoặc không dùng đũa thìa riêng. Một số người thì dùng đũa "khua khoắng" hết miếng này đến miếng khác trên đĩa chung trước khi gắp được một miếng ưng ý, đó là cũng là cách "lây bệnh gián tiếp" cho người khác nếu bản thân người đó có sẵn trong mình một loại bệnh truyền nhiễm nào đó…

Một nét "thiếu văn hóa" khác cũng khá phổ biến trong bàn tiệc hay mâm cơm gia đình của người Việt là nói cười nhiều trong khi ăn. Điều này có lẽ là do tập quán từ bao đời nay nhưng xét ở góc độ văn hóa thì cũng nên quan tâm điều chỉnh theo hướng văn minh hơn. Nếu đi sâu vào "hiệu quả" mang tính tiêu cực của việc nói nhiều, nói to trong khi ăn uống là vấn đề lây nhiễm bệnh tật ngay trên bàn ăn. Khi nói khi cười ở đâu đó người ta còn có thể che miệng lại khi cần thiết, còn khi ăn chẳng mấy ai che miệng lại mà vừa ăn vừa nói một cách thoải mái. Đó là chưa kể việc nói to, nói mạnh còn làm khó chịu những người ở bàn xung quanh, nhất là những người nước ngoài đến từ những nước phát triển.

Văn hóa trong ẩm thực là vấn đề cần quan tâm đến nó một cách nghiêm túc. Làm thế nào để "chuyện ăn chuyện uống", ngoài việc mang lại những hiệu quả tích cực đơn thuần về mặt bảo đảm sức khỏe thì cũng là nét đẹp, nét văn minh của con người khi giao lưu, tiếp đãi nhau trong cuộc sống đời thường và cả trong những dịp lễ Tết, tiệc tùng của mọi đối tượng, tầng lớp trong xã hội.