Cái giá để hồi sinh review năm 2024

                                          

Tên truyện: Trọng sinh chi đại giới (Cái Giá Để Hồi Sinh)

                      
Tác giả: Dạ Đích
                      
Edit: Thiên Vân
                      
Beta: Trangki
                      
Thể loại: hiện đại, trọng sinh, chủng điền, tùy thân không gian, 1×1
                      
Tình trạng bản dịch: Hoàn (6/12/2014)
                      
Link: https://tuongtucac.wordpress.com/hoan/trong-sinh-chi-dai-gioi/
                      
ღღღღღღ๑۩۞۩๑ღღღღღღ
                      
Chưa xin phép. Mong các nhà edit/ dịch cho mình để chế độ PRIVATE xem nha!!!
                      
ooOoo
                      
Văn án (Theo nhà Edit)
                      
Tô Nham chết trong mùa hè tốt nghiệp đại học oi bức nọ.
                      
Ruồi bọ bâu đầy thi thể, ai cũng không nhớ rõ y.
                      
Nếu như nhân sinh có thể lặp lại.
                      
Ta sẽ không tiếc đại giới......
                      


                      

Theo OwlBooks

                      
Thanh xuân của người khác là những ngày nắng hạ rực rỡ, hay những làn gió thu mát nhẹ thổi lá vàng rơi ngập sân trường.
                      
Còn thanh xuân của cậu lại là một chiều đông ảm đạm, bước về nhà với ô cửa không sáng đèn, vì chính cha mẹ ruột đã bỏ đi không chút tiếc thương đứa con trai mới vừa mười sáu.
                      
Sống không ai hay, chết không ai biết, không siêu thoát, chẳng cam tâm.
                      
Nếu tuổi trẻ có thể hai lần thắm lại, nếu ngọn nến sinh mệnh lại được thắp lên, mọi đại giá trên đời Tô Nham đều nguyện trả.
                      
Có ân phải đền, có oán phải báo.
                      
Vậy còn, tình yêu khắc cốt ghi tâm của cả một kiếp người, khi gặp lại liệu duyên còn nối?
                      
❁❁❁❁❁
                      
Khi tưởng chừng như sinh mệnh sẽ mãi tối tăm u ám vì sự bỏ rơi của cha mẹ, thì người đó xuất hiện hệt như ánh sáng cuối con đường, như ngọn hải đăng giữa khơi xa mù mịt.
                      
Lương Khuê đối với Tô Nham là than ấm ủ lửa lòng, Tô Nham trong mắt Lương Khuê, là hóa thạch thời gian, cả kiếp trước lẫn kiếp này chẳng thể nào rời bỏ.
                      
Lương Khuê cố chấp, ngang bướng mà chân thành. Hắn chẳng cần biết chuyện trước với ngày sau, chỉ biết rằng hắn tuyệt đối sẽ không để mất con người "độc nhất vô nhị" của đời mình.
                      
Định mệnh giúp Tô Nham lấy lại cuộc sống, giành lại tình yêu. Nhưng chính tình yêu lại đã giúp cậu chiến thắng được định mệnh.
                      
Thì ra, trong cõi hồng trần này, mọi thứ đều chẳng thể qua nổi một chữ "tình".
                      
����oY)@
                              
– Bản edit này chưa có sự cho phép của tác giả, đồng thời cũng hoàn toàn mang tính phi thương mại, vì vậy mong mọi người tôn trọng người edit không mang bản dịch đi bất kì đâu khi chưa có sự cho phép của Vân.

– Vân không biết tiếng Trung, nên bản dịch chỉ có thể đảm bảo độ chính từ 70 – 80 %.

-Đây là vườn trường chủng điền văn 100%, chủ yếu xoay quanh cuộc đời học sinh , những trải nghiệm cuộc sống, vì vậy ai muốn coi đấu đá tranh giành hay nội dung gây cấn thì thỉnh rút lui.

-Truyện này Vân ko sì poi vì truyện này phải đọc từ từ, chậm rãi và ngẫm nghĩ mới có thể ngộ ra cái hay của nó.

– Truyện này có H nhưng y chang thanh thủy văn, cứ “lên giường, tắt đèn” rồi “A , ân, ân” đấy, bởi thế đừng hi vọng nó quá nóng. (Lay chúa, Vân toàn edit truyện trong sáng, ngây thơ =.=)

……………………………………………………………………………………..

GIẢI ĐÁP CHO NHỮNG AI KHÔNG HIỂU TÙY THÂN KHÔNG GIAN VÀ CHỦNG ĐIỀN VĂN

Tùy thân không gian: Thể loại mà nhân vật chính tình cờ/ cố ý nhặt được nhẫn/ vòng đeo tay/ vòng cổ… có một không gian trong đó. Không gian trong đó tụ tập rất nhiều linh khí, thuận lợi cho việc tu luyện. Nhân vật chính có thể là trồng trọt trong đó để bán lấy tiền làm giàu, hoặc tu luyện, hoặc cải tạo bản thân trở thành người có bề ngoài hoàn mỹ… Đại khái là tu chân trong lòng đô thị,… Cảnh báo trước là thể loại này siêu cấp yy, không thích thì đừng đọc.

Chủng điền văn: hay còn được gọi là làm ruộng văn, là thể loại truyện nhẹ nhàng, ít đấu đá, diễn biến chậm rãi, không ngược, chủ yếu nói về cuộc sống hằng ngày…

Thanh xuân của người khác là những ngày nắng hạ rực rỡ, hay những làn gió thu mát nhẹ thổi lá vàng rơi ngập sân trường. Còn thanh xuân của cậu lại là một chiều đông ảm đạm, bước về nhà với ô cửa không sáng đèn, vì chính cha mẹ ruột đã bỏ đi không chút tiếc thương đứa con trai mới vừa mười sáu.

Sống không ai hay, chết không ai biết, không siêu thoát, chẳng cam tâm.

Nếu tuổi trẻ có thể hai lần thắm lại, nếu ngọn nến sinh mệnh lại được thắp lên, mọi đại giá trên đời Tô Nham đều nguyện trả. Có ân phải đền, có oán phải báo.

Vậy còn, tình yêu khắc cốt ghi tâm của cả một kiếp người, khi gặp lại liệu duyên còn nối?

***

Thành phố D khu nam, vào lúc giữa trưa, mưa to tầm tả, sấm sét vang trời.

Nhà xưởng bỏ hoang, trong dây cảnh giới, một đám cảnh sát đang dầm mưa làm việc.

“Người chết nam, tuổi trên dưới hai mươi, xem quần áo hẳn là sinh viên. Phán đoán ban đầu, thời gian tử vong khoảng mười lăm ngày trước, nguyên nhân tử vong là do ngực bị đâm ba nhát dao.”

Pháp y nghiêm túc nói ra phán đoán ban đầu, nhân viên cảnh sát mặt trấn vây quanh thi thể chụp ảnh, tìm kiếm dấu vết để lại.

Thi thể vặn vẹo nằm ngửa, mắt mở to như chuông đồng không nhắm lại, ruồi muỗi vo ve bâu quanh y, tham lam hưởng thụ thi thể nọ, thật lâu không chịu bay đi.

“……Tin tức hôm nay, thi thể nam phát hiện mười ngày trước tại nhà xưởng bỏ hoang đã được xác định danh tính, người bị hại là nam, Tô Nham, hai mươi hai tuổi, tốt nghiệp đại học D …… Thi thể tạm thời không có người nhận……”