Cảnh xuân cùng phong nguyệt review

Thể loại: Tình hữu độc chung, hoan hỉ oan gia, nhân duyên tình cờ gặp gỡ, điềm văn, ôn nhu dí dỏm phúc hắc thầy giáo công x nội liễm mạn nhiệt thụ, niên thượng, đoản văn

Chốn thê mỹ

Cảnh xuân cùng phong nguyệt review

Tác giả: Xuân Nhật Phụ Huyên

Thể loại: Đoản văn, SM, thầm mến, 1×1, hormone bắn ra bốn phía tay trống phúc hắc công x quạnh quẽ mỹ nhân đầu gỗ thụ.

Quỷ sự vô tận

Cảnh xuân cùng phong nguyệt review

Tác giả: Mộc Hề Nương

Thể loại: Linh dị thần quái, huyền nghi trinh thám, hiện đại, 1vs1, sảng văn, ngọt sủng, chủ thụ, cường cường

Người đến trễ

Cảnh xuân cùng phong nguyệt review

Tác giả: Phản Thiệt Điểu

Thể loại: Phúc hắc muộn tao kim chủ công x trầm ổn thổ tào diễn viên thụ, hiện đại, ngắn, giới giải trí, niên thượng, bao dưỡng biến thành chân ái, hỗ sủng, HE.

Hợp ý

Cảnh xuân cùng phong nguyệt review

Tác giả: Sở Hàn Y Thanh

Thể loại: Hiện đại, chậm nhiệt, ngọt sủng, hào môn thế gia, nhẹ nhàng hài hước, chủ công, giảng đạo công x hạnh kiểm xấu thụ, thụ truy công, 1×1, HE

Mục truyện Hiện đại – Cận đại không thể trở về trước tháng 06/2019 (do hạn chế chỉ xem lại được tối đa 25 lần sửa), nên không rõ ràng truyện nào được update vào tháng 04/2019. List review ngắn tháng 04/2019 sẽ không có truyện tag hiện đại và cận đại dân quốc.

Số truyện tạm thời: 9

Có một vài lưu ý như sau:

  1. Review có spoil dù nhiều hoặc ít và có quan điểm cá nhân (sẽ giải thích tại sao cảm thấy như vậy).
  2. Phần lớn truyện là convert (có edit nhưng ít), nếu muốn tìm truyện có bản edit chưa thì có thể tìm trên google tên truyện + edit; Phần lớn truyện là thể loại chủ thụ, nếu có chủ công sẽ ghi trong tag.
  3. Sắp xếp ở post theo thứ tự alphabet tên truyện trong bản convert/edit.
  4. Quan điểm trong review là quan điểm của người đọc vào thời điểm viết review.

Cảnh xuân cùng phong nguyệt review

♥ Cấm đàm phong nguyệt/禁谈风月 – Mộc Hề Nương/木兮娘 (khoái xuyên, kiếp trước kiếp này, HE)

Đây là một dạng khoái xuyên mà không phải khoái xuyên. Đúng là có nhiều thế giới, nhưng hẳn là xuyên, mà giống kiểu kiếp trước kiếp sau. Bùi Hồi và Tạ Tích giữ nguyên tên cùng tính cách, song mỗi thế giới đều không biết nhau, bắt đầu từ đầu như đầu thai chuyển kiếp bắt đầu lại nhân duyên. Phần phiên ngoại cũng giải thích rõ về thế giới giả lập song song cùng thân phận thật của hai người và cuộc đời hai người ở thế giới nguyên bản. Vì mỗi thế giới đều không có ký ức nên tính cách nhân vật bị ảnh hưởng bởi môi trường phát triển. Tuy nhiên, bản chất vẫn khá tương đồng, chứng tỏ được là cùng linh hồn. Bùi Hồi ngây thơ, thẳng thắn chân thành. Tạ Tích phúc hắc tâm cơ, độc chiếm dục mạnh, nấu ăn ngon. Thế giới nào cũng có chút dụ dỗ cưỡng ép, song cuối cùng Bùi Hồi vẫn là thực sự yêu Tạ Tích và ở bên Tạ Tích vì con người thật của hắn. Không ngược mà khá ngọt. Hỗ động đáng yêu. Nhân vật cũng đáng yêu. Truyện đọc giải trí được.

♥ Chính thê/正妻 – Mnbvcxz (cổ đại, huyền huyễn, ngược, sinh tử văn, cung đình, HE)

Mnbvcxz nổi tiếng với các tác phẩm ngược cẩu huyết, nhưng chẳng hiểu sao tôi ấn tượng với tác phẩm này nhất. Theo tôi thấy, đoạn đầu cực kỳ ngược thụ, và 2/3 còn lại cực kỳ ngược công. Ngược chết đi sống lại khoảng 2 lần hoặc hơn (theo đúng nghĩa đen), song Tiêu Hạo Trần không chết được, tiếp tục sống, nhờ Diệp Hoành Xương tìm đủ biện pháp cứu. Diệp Hoành Xương thì lựa chọn thành quỷ vương, để nhớ Tiêu Hạo Trần đời đời kiếp kiếp, tìm kiếm Tiêu Hạo Trần chuyển kiếp để bên nhau vĩnh viễn. Trả giá thật sự đủ, dù đọc lại 10 năm tổn thương của Tiêu Hạo Trần vẫn ghét Diệp Hoành Xương cực. Đại loại là, Tiêu Hạo Trần là con trai của Tiêu tướng quốc quyền khuynh triều dã. Do Tiêu Hạo Trần thích Diệp Hoành Xương, Thất hoàng tử mờ nhạt không đặc sắc, nên Diệp Hoành Xương mới được nâng lên làm Hoàng thượng. Nhưng bản chất Diệp Hoành Xương ham muốn quyền thế, không muốn làm con rối. Diệp Hoành Xương đề phòng Tiêu Hạo Trần, lần lượt nạp đủ loại phi tần vào cung với lý do cân bằng triều chính, còn bỏ thuốc khiến Tiêu Hạo Trần sảy thai, và cho y uống thuốc tránh thai. Tiêu Hạo Trần biết tất cả nên dần xa cách Diệp Hoành Xương, kể cả khi Diệp Hoành Xương có bạch nguyệt quang đứng trên đầu quả tim, y không để tâm nữa. Kỳ thực, Diệp Hoành Xương làm rất nhiều chuyện để chứng minh Tiêu Hạo Trần yêu mình, muốn bẻ gãy cánh của y, muốn ép y quỳ gối nghe lời, không ngông nghênh, không phản kháng nữa. Mãi đến tận khi Tiêu gia tận, Tiêu Hạo Trần uống độc tự vẫn, Diệp Hoành Xương mới hiểu rõ. Sau đó là một loạt sự kiện ngược chết đi sống lại Diệp Hoàng Xương. Đến đoạn cuối còn là một lần hồi tưởng quá khứ, trải qua tất cả dưới vai trò người ngoài cơ mà. Nói chung hắn đã từng tra vô cùng, song trả giá đời đời kiếp kiếp, tình nguyện chịu, coi như chuộc tội. Tiêu Hạo Trần đủ cảm động để chấp nhận hắn lần nữa. Từng xô máu chó này đến xô máu chó khác đổ ụp xuống, mà tổng thể vẫn khá logic. Và tôi ấn tượng với nó. Có nhiều đoạn hội thoại hài hước để làm bầu không khí thoải mái hơn, mà không tác dụng lắm. Cứ buồn buồn ngược ngược.

♥ Có điệp/有蝶 – Mnbvcxz (cổ đại, H, huyền huyễn, sinh tử văn, cung đình, huynh đệ văn, phụ tử văn, HE/OE)

Tôi biết truyện của Mnbvcxz có điểm đặc biệt riêng là cẩu huyết, nhưng truyện này khá khó hiểu. Cả câu chuyện cứ mơ mơ hồ hồ sao ấy. Thế giới cổ đại này, họ hàng gần kết hôn có thể giữ gìn huyết thống thuần khiết, cho nên Hứa Liễm nguyện ý chịu cải tạo cơ thể để mang thai cho hoàng huynh Hứa Tẫn. Thế nhưng Hứa Tẫn lại si mê một bạch liên hoa tên Lý Trữ Lan. Hứa Liễm ghen tỵ, rồi lại dần dần yêu thích Lý Trữ Lan. Hoàng thượng khó chịu, muốn cho Hứa Liễm thông hôn với một tộc man hoang, nghĩ đến Hứa Liễm đã mang thai, chỉ cần sinh ra là được. Nhưng kỳ thật Hứa Liễm chưa mang thai. Đến tộc dã nhân này, Hứa Liễm bị đặt trên đá xxx cả ngày lẫn đêm, hết người này đến người khác, có khi là NP. Và Hứa Liễm thật mang thai, sinh ra một quái vật. Sau đó chúng ta có thú x nhân, phụ tử. Lý Trữ Lan tìm đến, bắt đầu xxx với Lý Trữ Lan. Đến cuối boss sau màn là phụ hoàng Hứa Thích xuất hiện thì mới biết hóa ra ngày xưa cũng đã xxx với phụ hoàng. Mọi người lừa gạt Hứa Liễm ngây thơ, biến cậu thành quân cờ cho mục đích to lớn ở cuối. Hứa Liễm điên cuồng giết sạch tất cả những kẻ mang đến bi kịch cho cậu, đứa con quái vật xuất hiện đưa cậu đi. Nói chung là cao H nhưng cốt truyện phức tạp và vặn vẹo. Tác giả kể cảm hứng đề tài bắt nguồn từ một giấc mơ vô cùng thần kinh… nên câu chuyện này không bình thường cũng phải. Nó để lại ấn tượng, không biết theo nghĩa tốt hay xấu nữa.

♥ Linh nhân lệ/伶人泪 – Thiên Na (cổ đại, cung đình, ngược, SE)

Đây là một câu chuyện ngược thời xưa. Và cái tôi không thích chính là việc quan điểm của truyện đậm tính cổ đại. Tức là nhân vật chính công Hoàng Phủ Kỳ là hoàng đế, tam thê tứ thiếp, nam sủng đủ loại, con cái thành đàn, tổn thương nhân vật chính thụ Ly Thu, là có nỗi khổ, thân bất do kỷ. Còn trách Ly Thu không hiểu chuyện? Ly Thu thì là một con hát, địa vị thấp, từng qua tay nhiều người. Cho nên tình yêu phải thấp kém theo? Hoàng Phủ Kỳ làm tôi thật sự không cảm được tý tình cảm nào đối với Ly Thu. Dù sao đó có tẩy trắng các kiểu, tôi vẫn không hiểu nổi. Đoạn cuối Ly Thu trước khi tự sát có nói kiếp sau muốn dũng cảm đi yêu Hoàng Phủ Kỳ, và nữ phụ Vân phi bảo Ly Thu cũng nợ Hoàng Phủ Kỳ, làm tôi phải đọc lại một lần. Tôi rõ ràng chỉ thấy Hoàng Phủ Kỳ nợ Ly Thu mà thôi. Vớt vát được mỗi đoạn kết Ly Thu tự sát, nửa năm sau Hoàng Phủ Kỳ chết theo. Chấm hết. Chứ đọc những đoạn ngược thụ mà chẳng hiểu công “yêu” theo kiểu gì.

♥ Mượn tiêu dao/借逍遥 – Mục Diễn/穆衍 (cổ đại, tiên hiệp tu chân, thế thân, tiểu ngược, OE)

Đây là một câu chuyện thế thân phát triển không theo lẽ thường và kết thúc cũng thế. Ứng Dao là một kiếm tu, cũng là kiếm tu công pháp “Nhập Thế” hiếm có đạt được nguyên anh. Nhưng vì một gương mặt giống cháu họ Ứng Dĩ Ca, Ứng Dao bị ma tu Trác Viễn Sơn bắt. Trác Viễn Sơn lấy tính mạng mọi người trong tông môn ra đe dọa Ứng Dao, ép buộc Ứng Dao chịu làm lô đỉnh và đủ mọi dằn vặt. Sau đó là một hồi ngược thân, nào là hủy tu vi, hành hạ đánh đập, ngược đãi…. Ứng Dao là một kiếm tu đường đường chính chính, nên tâm sáng như gương, bên trong không hề khuất phục. Rồi mới tiết lộ Trác Viễn Sơn kỳ thực mượn Ứng Dĩ Ca để độ tình kiếp, yêu thích nửa thật nửa giả. Tìm được Ứng Dao thì chuyển mục tiêu sang Ứng Dao, hạ cổ độc lên Ứng Dao. Cuối cùng Trác Viễn Sơn tự mình chìm đắm vào tình yêu, không phân biệt được hắn vẫn lừa mình dối người hay là yêu thật sự. Ứng Dao tự giải thoát khỏi cổ độc, cũng không nhìn ra, nên không tin tưởng Trác Viễn Sơn. Từ đầu đến cuối Ứng Dao chịu ảnh hưởng cổ độc, không thật lòng yêu Trác Viễn Sơn, vốn không ngược lắm. Nếu xét ngược, chắc ngược thân là chính. Nửa giữa cực kỳ ngược công, nhưng không cảm nhận được nhiều lắm. Dần dần tuyến tình cảm mất hút luôn. Truyện đi theo vấn đề đại đạo, phi thăng, tu luyện đạo tâm,…v.v. chứ không tập trung vào tuyến tình cảm. Phần ngược Ứng Dao và Trác Viễn Sơn cũng khá nhanh chóng. Với tôi thì truyện có vẻ khô khan. Có lẽ tôi đã kỳ vọng kiểu ngược lên ngược xuống như mấy tác phẩm thường thấy.

♥ Nghe đúng mùi vị, tìm lại nhầm người/闻对了味道,找错了人 – Tọa Cửu Liễu Thối Tổng Ma/坐久了腿总麻 (ABO, AxO, hiện đại, thế thân, ngược, SE/HE)

Cái tên nói lên tất cả. Lâm Thanh Phong ở phòng giáo viên ngửi thấy tin tức tố của Dư Định, bị hấp dẫn, nhưng không nhìn thấy Dư Định mà chỉ thấy Dư Dương, nên đinh ninh tin tức tố này là của Dư Dương. Lâm Thanh Phong theo đuổi Dư Dương, rồi mới đau khổ biết được Dư Dương và bạn thân của mình là một đôi. Trong lúc uống rượu say, vô tình bắt gặp Dư Định phát tình, thế là xxx. Lâm Thanh Phong cho rằng tin tức tố Dư Định giống Dư Dương do họ là anh em họ, không tìm hiểu kỹ càng. Dư Định thì nhất kiến chung tình với Lâm Thanh Phong từ ngày đầu nhập học gặp ở phòng giáo viên. Sau đó nhìn ra Lâm Thanh Phong có cảm tình với Dư Dương, đau lòng khổ sở. Lên giường xxx xong, Omega sẽ ỷ lại Alpha, và Dư Định cũng bị lời lẽ ngon ngọt của Lâm Thanh Phong dụ dỗ, nên dần tin tưởng Lâm Thanh Phong thích mình, còn nhận lời kết hôn dù chẳng có đám cưới, chẳng có cầu hôn tử tế. Lâm Thanh Phong trong mấy năm hôn nhân không đối xử thân mật như các CP AO khác, Dư Định quy về tính cách lãnh đạm lạnh lùng. Trong lúc đó, Lâm Thanh Phong cũng không phát tác bệnh gene tin tức tố phát cuồng nữa, vì tin tức tố của Dư Định có độ phù hợp 98%. Hai người kiểu như định sẵn là một CP, song Lâm Thanh Phong đinh ninh mình thích Dư Dương. Cẩu huyết xảy ra khi Dư Dương bị nghi ngờ mắc bệnh gene phát cuồng, và cùng lúc, mẹ Dư Định phát bệnh này. Lâm Thanh Phong mời bác sĩ giỏi nhất về bệnh này đến khám cho Dư Dương, bỏ qua cầu xin từ Dư Định. Dư Định đến tận bệnh viện nơi Lâm Thanh Phong ở và phát hiện hóa ra mình chỉ là thế thân của Dư Dương. Dư Định thất thểu về bệnh viện mẹ đang nằm, gặp mặt bà lần cuối, và cha cũng ra đi ngay đêm đó theo vợ mình. Dư Định shock tâm lý, không cẩn thận ngã cầu thang, tuyến thể bị đập vỡ, phải cắt bỏ. Và đồng thời, Lâm Thanh Phong biết mình nhận nhầm người, đã gây ra sai lầm không thể cứu vãn. Vụ cha mẹ Dư Định có được tẩy trắng bằng lý do bệnh cấp tính, dù có mời bác sĩ về cũng không cứu được. Trong kết HE thì là nguyên nhân Lâm Thanh Phong không đáng hận lắm. Trong bản BE thì là một lý do đỡ thù hận hơn, nhưng vẫn chứng tỏ vị trí của Dư Định trong lòng Lâm Thanh Phong lúc đó. Một nguyên nhân khác là bệnh tâm lý cưỡng bách cố chấp của Lâm Thanh Phong, đã nhận định là khó thay đổi. Ngược cũng ổn, nhưng hai kết cục tôi thấy cứ sao sao. Kết BE Lâm Thanh Phong chết do bệnh phát tác, Dư Định khó sống thoải mái. Kết HE, vẫn kiểu cũ, mặt dày mày dạn chuyển đến gần nhà, rồi động đất xảy ra. Nói chung thì bug tùm lum, từ cái vụ nhận nhầm người đã có nhiều điểm không logic lắm (trừ khi IQ nhân vật không tại tuyến thật). Đọc giải trí tạm được.

♥ Nhân vật phản diện thành bạch nguyệt quang/反派变成白月光 – Miêu Bát Tiên Sinh/猫八先生 (khoái xuyên, hiện đại, huyền huyễn, HE)

Đỗ Yến là một nhân loại mang huyết thống thụy thú Bá Kỳ, một mộng ma chuyên ăn mộng, đặc biệt là ác mộng. Từ lúc thức tỉnh huyết thống, Đỗ Yến ăn không ngon nữa, thường xuyên thèm ăn mộng. Đỗ Yến phát hiện ảnh đế Thiệu Lăng Hằng bị ác mộng quấn thân, quyết định xin làm trợ lý để dễ dàng nửa đêm đến ăn mộng. Cách ăn mộng là tiến vào giấc mộng, hoàn thành nguyện vọng của nhân vật chính trong mộng. Các giấc mộng của Thiệu Lăng Hằng là dựa trên kịch bản hắn từng đóng qua. Đỗ Yến đã tìm hiểu hết những bộ phim đó nên coi như là biết trước kịch bản. Cậu sử dụng năng lực của mình, biến thành một nhân vật trong thế giới mộng, sắp xếp đầy đủ tính cách và lên kế hoạch. Huyết thống mộng ma giúp cậu có được tính cách đặt ra một cách tự nhiên mà không cần diễn. Đồng thời, chính vì huyết thống này mà Đỗ Yến từ nhỏ đã lạnh nhạt, ít tình cảm. Thành ra hai ba thế giới đầu Đỗ Yến khá lạnh lùng. EQ thấp đến nỗi dìm luôn IQ của cậu. Mấy nhân vật chính của Thiệu Lăng Hằng thì cứ đi lệch kế hoạch của Đỗ Yến, bằng cách não bổ, hợp lý hóa mọi hành động của Đỗ Yến và yêu Đỗ Yến khắc cốt ghi tâm. Đỗ Yến có rung động, nhưng lý trí luôn đè tình cảm xuống. Tôi không thích những thế giới đầu lắm, vì Đỗ Yến lạnh lùng, tự cho mình là đúng khi EQ thấp ảnh hưởng đến IQ. May là dần dần cậu chấp nhận rằng mình có tình cảm với Thiệu Lăng Hằng. Còn Thiệu Lăng Hằng có dư âm từ giấc mơ, nhanh chóng bằng linh hồn mạnh mẽ nhớ ra mọi chuyện ở thế giới trong mơ và ngoài đời thực. Đoạn cuối có tìm ra huyết thống của Thiệu Lăng Hằng nữa. Tổng thể không tệ lắm, xây dựng có đại cương. Nhân vật tính cách ban đầu chưa rõ ràng, song càng ngày càng nhìn thấu được. Mạch não kỳ quái của hai người rất hợp nhau. Một điểm tôi không thích là tiết tấu vài thế giới rất chậm, đọc mệt. Hành văn thì không tệ lắm. Không có hệ thống nhưng có Tiểu Bát, yêu tinh bồ công anh giúp đỡ.

♥ Nhi tử của ta có ngàn tỉ/我的儿子亿万个 – Từ Tra Tra/徐渣渣 (xuyên không, sinh tử, tinh tế, tương lai, SE/OE chính văn)

Đừng tin tưởng tích phân hơn 300 triệu trên Tấn Giang. Đó là lừa đảo, lừa đảo, lừa đảo! Tôi đọc spoil trên Thư Hương xong cảm thấy ngạc nhiên tại sao tích phân cao như vậy với cái nội dung lôi điểm đầy rẫy. Thế là tôi mò đi đọc thử, và thực sự tôi quá ngây thơ rồi! Bị chửi không phải không có lý do. Trên Tấn Giang tác giả còn bị nói khắp nơi (mà vẫn không hiểu tại sao tích phân cao -_-). Tôi không đọc kỹ mà lướt lướt thôi, tóm được vài chi tiết về tuyến tình cảm, sợ quá tua tiếp, nên cốt truyện chính kỳ thực không quá hiểu rõ. Đại loại bối cảnh là ở tinh tế, có bộ tộc Salimon mạnh mẽ thống trị tất cả các bộ tộc khác, nhân loại nằm ở tầng chót, trừ một loại người gọi là “mật quả”. Tộc Salimon khả năng sinh sản cực thấp, phải kết hợp với chủng tộc khác để tăng dân số cùng bù đắp khuyết thiếu trong gene ở vấn đề sinh sản. Và những người được chọn mang thai là “mật quả”. Nhân vật chính thụ Hứa Chử xuyên thành mẫu trùng của trùng tộc ở một tinh cầu xa xôi. Có người spoil là có một kẻ đoạt xá một đứa con của Hứa Chử, cùng đứa con nói sẽ giúp tộc đàn lớn mạnh song cuối cùng hạ thuốc, khiến Hứa Chử mỗi ngày sinh hơn 10 đứa con, mỗi lần sinh cực kỳ đau. Hứa Chử thống khổ tuyệt thực muốn tự sát nhưng không chết được, bèn tha thứ!? Tôi skip nhanh quá nên lỡ mất đoạn này. Nếu là thật thì không có gì để nói nữa…

Còn nhân vật chính công Turs, hoàng đế tộc Salimon, chắc tính thành vạn nhân mê đi. Ai cũng say mê Turs, nguyện ý mang thai con có huyết thống của Turs. Và nhiệm vụ của Turs chính là tạo ra càng nhiều hậu duệ mang sức mạnh và gene tốt. Turs tiếp xúc và gặp Hứa Chử lúc trọng thương mất trí nhớ, được Hứa Chử chăm sóc, dần thích Hứa Chử. Nhưng Turs còn có bạch nguyệt quang Raphael, lấy lại trí nhớ vẫn quyến luyến bạch nguyệt quang, từng ái muội với Raphael trước mặt Hứa Chử lúc cảm thấy mình đã thích Hứa Chử, may là Hứa Chử không yêu thương sâu sắc, tránh thoát một kiếp bị ngược. Hứa Chử vốn là thẳng, muốn tặng hoa tặng nhẫn cho nữ phụ thì bị Turs chuốc thuốc, cho Hứa Chử phản công đè mình máu me đầm đìa, tỉnh dậy tỏ vẻ bạch liên hoa đáng thương bị hại. Hứa Chử ở cạnh Turs, rồi vẫn từ chối Turs. Sau khi chia tay, Turs về cầm quyền, mở một đám hậu cung. Turs định để cả thế giới tương lai bao trùm con của mình luôn ấy. Mục đích là đánh nhân vật phản diện boss, mầm mống là một phần lực lượng, còn hậu cung tất cả đều là công cụ, máy móc sinh sản (không nhầm thì là không có thân thể tiếp xúc mà theo kiểu “gieo hạt” thôi). Hứa Chử vẫn là tình yêu đích thực, Turs muốn cầm tù Hứa Chử trong thế giới hắn tạo ra riêng. Hứa Chử biết đến thân phận của Turs, biết Turs phải “gieo hạt, nhân giống”, cảm thấy đau lòng và thương cảm vì hai người đồng bệnh tương liên….

Bạch nguyệt quang Raphael thì ban đầu không cam lòng thành “mật quả” của Turs dù bị vô số người ghen tị, quyết định giết Turs, song khi Turs mất tích mới bắt đầu hối hận. Nghe đâu trước đó Raphael cũng là dạng vạn nhân mê dây dưa với đủ người. Có cả một đứa con tên Claire cùng với một kẻ giống Turs. Đến lúc Turs quay về, thì lại đã chuyển sang yêu thích Hứa Chử. Raphael hèn mọn cầu xin đứa con, Turs đồng ý, cho Raphael mang thai (kiểu “gieo hạt”), giữ Raphael bên người như kẻ được sủng ái nhất. Sau đó Raphael mất đứa con, bị nhân vật phản diện boss ký sinh, muốn cắn nuốt Turs. Mọi chuyện mới lộ ra tất cả là kế hoạch của Turs nhằm bắt gian tế cùng boss cuối. Turs muốn đồng quy vu tận. Hứa Chử muốn cứu Turs. Hết chính văn. Đọc lướt nên có thể có sai lầm nho nhỏ ở vài tình tiết, mà cơ bản cái câu chuyện này chính là loạn thất bát tao, rối mù một đám như thế đó.

Nói thật, ý tưởng thú vị, mà bút lực không đủ. Cốt truyện loạn thành một đống, nhất là phần cuối. Càng ngày càng lệch nội dung văn án. Càng viết càng quá đà, một đi không trở lại. Không rõ tác giả có đại cương hay là viết theo cảm tính đến đâu thì đến nữa. Phục bút nhiều lại không giải quyết đến. Tag điềm văn, sảng văn gì đều không biểu hiện ra được. Tuyến tình cảm chẳng ra làm sao. Sạch hay không sạch không là vấn đề, nhưng rối loạn như thế này, đến người ăn tạp như tôi còn chịu không nổi. Nếu chỉ có chính văn thì sẽ không rõ vô CP hay 1vs1, SE, OE hay HE. Tác giả đang ra phiên ngoại, hẳn sẽ giải thích thêm, cơ mà thật sự khó nuốt nổi câu chuyện có diễn biến thế này. Ngoài ra còn có chi tiết nam biến nữ nữa thì phải… Định đọc kết thôi, mà đọc mỗi kết thì chẳng hiểu mô tê gì, nên bắt đầu đọc từ đầu… Aiz. Chưa ngã sấp mặt, nhưng thật hold không nổi.

♥ Trêu chọc/招惹 – Tô Cảnh Nhàn/苏景闲 (đoản văn, cổ đại, giang hồ, tiểu ngược, chủ công?, SE)

Tạ Vô Ngu là một lãng tử giang hồ, trên đường đi tình cờ gặp được thiếu niên tên A Lộc. Hai người bên nhau rất vui vẻ, dần yêu đối phương. Thế nhưng, A Lộc hạ thuốc khiến Tạ Vô Ngu mất hết nội lực, kinh mạch đau đớn. A Lộc mang Tạ Vô Ngu về Trục Nguyệt sơn trang, tiết lộ sự thật cậu là tiểu thiếu gia của Trục Nguyệt sơn trang, đang làm nhiệm vụ mẹ mình giao cho. Trục Nguyệt sơn trang muốn kiếm phổ của Tạ Vô Ngu, nhốt hắn vào ngục giam thường xuyên hỏi cung. A Lộc nhận việc thuyết phục Tạ Vô Ngu, mới biết hóa ra hắn người này y lý giỏi, đã nhận ra thức ăn bị hạ thuốc từ đầu, cố tình theo A Lộc về Trục Nguyệt sơn trang. Tạ Vô Ngu lừa A Lộc mở cửa nhà giam, bắt A Lộc làm con tin rồi thoát ra ngoài. Lần tiếp theo gặp lại là năm năm sau. A Lộc là tiểu thiếu gia, nhưng bị dạy dỗ nghiêm cẩn từ nhỏ nên không hề ngây thơ như vẻ ngoài mà có chút tâm cơ, và thường tỏ ra lạnh lùng. Nếu chỉ đọc đến đoạn lừa Tạ Vô Ngu, có lẽ sẽ không nhìn ra tình cảm của A Lộc. Song sau đó A Lộc bị diệt môn, một mình học võ công bí truyền hại bản thân và trúng độc nặng, mới biết rõ, vị thiếu gia này vốn rất yêu Tạ Vô Ngu. A Lộc hạ chút hương để Tạ Vô Ngu không thể đi. Dù đang ốm yếu, A Lộc vẫn tự mình kéo Tạ Vô Ngu lên giường, có một đêm xuân cuối cùng, máu me be bét. Tạ Vô Ngu thì vẫn không quên được A Lộc. Nghe tin A Lộc bệnh nặng sắp chết liền tìm tới. Rõ ràng có thể bức độc hương ra ngoài, lại im lặng nhìn A Lộc làm tất cả. Tạ Vô Ngu tiếp tục thực hiện lời hứa xưa kia, mang cho A Lộc rất nhiều bươm bướm, dế,… Cho đến khi A Lộc lừa Tạ Vô Ngu đi lấy dế Miêu Cương, Tạ Vô Ngu biết có lẽ là lần cuối cùng gặp nhau nhưng vẫn đi, vì hắn tôn trọng quyết định của A Lộc. Khi trở về đã là hơn nửa tháng sau, Tạ Vô Ngu mang theo dế đến trước mộ A Lộc, làm trọn lời hứa của mình. Từ đó Tạ Vô Ngu ngao du giang hồ với cây danh kiếm tên Lộc.

Truyện không ngược tê tái mà mang bầu không khí buồn bã. Các nhân vật không bộc lộ tâm tình rõ rệt nhưng tác giả khá chắc tay trong việc diễn đạt cảm xúc qua những chi tiết nhỏ. Kết SE để lại nhiều nuối tiếc. Đoản văn nên yêu cầu không cao lắm. Đọc tạm ổn.